Nấm ngọc cẩu Loài thực vật ký sinh được sử dụng rộng rãi trong y học cổ truyền

Nấm ngọc cẩu Loài thực vật ký sinh được sử dụng rộng rãi trong y học cổ truyền. Được viết bởi Subhuti Dharmananda, giáo sư, giám đốc Viện y dược cổ truyền, Phần Lan, Oregon

Oct 2, 2020 - 21:50
 0  32
Nấm ngọc cẩu Loài thực vật ký sinh được sử dụng rộng rãi trong y học cổ truyền
Cynomorium songaricum - Tỏa Dương

Lịch sử

Nấm ngọc cẩu hay còn gọi là nấm Tỏa Dương được biết đến ở Trung Quốc, là loài thực vật sống dựa trên các tác động dược liệu của thảo mộc, có tác dụng "tỏa dương." Thưc vật này tồn tại chủ yếu nhờ vào các loài Đông Á như Cynomorium songaricum , mặc dù C. coccineum đôi khi cũng có thể được sử dụng thay thế (và được sử dụng ở các nước khác, từ châu Âu đến Trung Á, nơi nó là cây địa phương). Loài thực vật này được dùng trong y học Trung Quốc mọc ở những nơi có địa hình cao, chủ yếu là ở Nội Mông Cổ, Thanh Hải, Cam Túc, và Tây Tạng. Nó được sử dụng để điều trị chứng liệt dương (điều trị chứng bất lực và đau lưng), tăng cường các dây chằng, và nuôi dưỡng máu để làm giảm bệnh thiếu máu do táo bón gây ra (thường xảy ra với người già).

Nấm ngọc cấu có một lịch sử lâu dài trong việc sử dụng trong y học cổ truyền để điều trị nhiều bệnh, được mô tả giống như trong nhiều nền văn hóa. Trong thế kỷ thứ 16 thời đại châu Âu, nó được gọi là nấm Maltese, mặc dù nó không phải là nấm thật. Các hiệp sĩ của Malta  thường gửi mẫu của loại cây này đến quốc vương châu Âu để làm quà tặng. Để bảo vệ Fungus Rock, nơi nấm ngọc cẩu phát triển mạnh, Các kiện tướng đã bố trí bảo vệ canh gác xung quanh khu vực và sắp xếp tất cả các phía đều được bao bọc cẩn thận đặc biệt là các phần nhô lên để chống các tác động từ biển. Đá nhô lên ở độ cao 60 mét (200 feet) từ biển sẽ hầu như không thể tác động được.

Lý giải cho công dụng của nó bằng các học thuyết, vì loài cây này có màu nâu đỏ và trở nên sẫm màu hơn khi được phơi khô, các dược sỹ cho rằng sẽ rất hữu ích khi sử dụng loại cây này để điều trị các bệnh về máu. Chưa kể hình dạng giống dương vật còn cho thấy rằng loài cây này cũng có thể được sử dụng để điều trị các vấn đề về khả năng sinh sản và chức năng tình d.ục. Các bông sấy khô được các Hiệp sĩ Crusader dùng để điều trị sau các trận chiến để hồi phục sức khỏe. Tại Ả Rập Saudi, loài cây được gọi là tarthuth, và được khẳng định cũng có những tính chất tương tự nêu trên, và nhiều công dụng khác, bao gồm cả điều trị các rối loạn tiêu hóa và viêm loét (xem Phụ lục của câu chuyện).

Nấm ngọc cẩu là loài ký sinh sống trên rễ cây chịu mặn, chủ yếu là loài atriplex, rau lê (C. coccineum) và trên Nitraria sibirica (C. songaricum). Loài cây này không có diệp lục; thân màu nâu đỏ hoặc bông có hoa nhỏ màu hồng. Thành phần hoạt động của nó chưa được phân tích đầy đủ, nhưng nấm ngọc cẩu được biết đến là loài có chứa glicozit Antoxian (chất sắc), xa-pô-nin triterpene, và lignans. Các nhà nghiên cứu đang tiến hành các thí nghiệm dược về loại cây này trong giai đoạn đầu, luôn nỗ lực để chứng minh tác dụng nội tiết tố đó sẽ giải thích cho việc sử dụng nó trong trị bệnh liệt Dương (áp dụng chính trong các sản phẩm thương mại), cũng như phát hiện rằng chiết xuất thảo mộc có thể ngăn chặn HIV, huyết áp thấp, và cải thiện băng huyết.

Nấm ngọc cẩu có mùi vị dễ chịu, hương vị ngọt ngào khi thô, từ lâu đã được biết đến như là một "thực phẩm dùng để chống nạn đói", nó không thường xuyên dùng để ăn, nhưng cung cấp đủ dinh dưỡng để giúp mọi người sống sót khi không có đủ các loại thực phẩm tiêu chuẩn. Trên thực tế, một thành phố ở Trung Quốc được đặt tên là Nấm Ngọc Cẩu chính vì lợi ích này của nó. Thành phố này gần Anxi (ở tỉnh Cam Túc ngày nay), nằm ở trung tâm của con đường tơ lụa cổ xưa, và từ lâu đã được coi là chìa khóa để đến phương Tây. Trong suốt triều đại nhà Đường, Anxi đã được thành lập như là một căn cứ quân sự để giành quyền kiểm soát Trung Á. Cách đó khoảng 40 dặm là một thị trấn Hán cũ gọi là Kuching, cũng có tầm quan trọng chiến lược quân sự. Nhiều bức tường và cổng được thiết lập để tạo thành một tuyến phòng thủ. Trong triều đại nhà Đường, các vị tướng nổi tiếng Xue Rengui và quân đội của ông bị bao vây trong khu vực Anxi trên đường chinh phục phương Tây. Những người lính đã sử dụng hết tất cả các nguồn cung cấp của họ và họ không có hy vọng được giúp đỡ. Tuy nhiên, họ có thể tồn tại bằng cách ăn suoyang, và sau đó thành phố được đổi tên thành Suoyang.

Nấm ngọc cẩu đã không được biết đến ở Materia Medica cho đến khi Zhu Danxi của thời kỳ triều đại Yuan đề cập đến trong Bencao Yanyi Buyi (Bổ sung và mở rộng của Materia Medica, 1347). Triều đại nhà Nguyên, thời gian cai trị của Mông Cổ, đã giới thiệu một số loài thực vật từ khu vực Mông Cổ, trong đó có loài thực vật này. Zhu Danxi cũng cung cấp một phương pháp với nấm ngọc cẩu mà trở nên khá nổi tiếng, Huqian Wan (Hidden Tiger Pills), được sử dụng cho chứng trị bất lực và / hoặc cho sức khỏe yếu và teo chân. Phương pháp này được đặt theo tên của các con hổ ở vị trí nấp luôn sẵn sàng trong tư thế lao ra. Để đạt được vị trí đó (vị trí được nhân rộng ở Luân Công Fu với kỹ thuật "hổ cúi mình"), người bệnh phải có sức mạnh trong các gân, dây chằng và cơ bắp của chân. Tăng cường này đôi khi được xem như là "sự cứng" của âm (chất có trong cơ thể); nhưng điều đó không thể hiện sự thiếu linh hoạt. Các rối loạn chân yếu được mô tả trong Neijing Suwen (khoảng 100 SCN), trong chương về hội chứng wei, hay còn gọi là hội chứng teo. Có 5  loại teo liên kết với nhau trong ngũ tạng. Rối loạn này được cho là xuất phát từ nhiệt hoặc ẩm ướt gây tổn hại âm.

Huqian Wan gồm cây tri mẫu, cây xuyên hoàng bá, cây địa hoàng chín, mai rùa, xương hổ (không còn sử dụng), hoa mẫu đơn, cam quýt và gừng khô; đôi khi nhục thung dung (một loài cây sa mạc ký sinh) cũng được bổ sung vào. Công thức gần đây đã được mô tả bởi Kong Lingqi (Phát huy những khái niệm của phương pháp điều trị bệnh xơ gan, bởi Kông Lingqi, Tứ Xuyên Trung Y, 1998 (6): 8-9, được biên dịch bởi Bob Flaws, và biên tập ở đây):

Chương Suwen với tựa đề "Luận thuyết về sự suy yếu" nói rằng, 'Các gân ban đầu điều khiển sự liên kết của xương và sự mất phản xạ có điều kiện của các khớp.' Nếu nhiệt ẩm xâm nhập và tấn công các cơ bắp, gân và xương, khí và máu sẽ không di chuyển. Các gân sẽ bị chùng xuống và không thể liên kết với nhau và do đó, sẽ vô hiệu hóa. Nếu nặng hơn, gan và thận sẽ trở nên suy nhược và gân tiêu thụ và gân ban đầu sẽ vô hiệu hóa nhiệm vụ của chúng. Thạc sĩ Ye Tianshi, trong chương "Hướng dẫn về điều kiện lâm sàng & lịch sử các trường hợp" tiêu đề "Thuế rỗng" đánh giá cao Huqian Wan Zhu Danxi cho hiệu ứng của họ về chế ngự dương và cứng âm. Những viên thuốc được sử dụng vị đắng của cây hoàng bá và cây tri mẫu sẽ giúp làm cứng âm. Điều này sẽ khiến cho lưu lượng được làm sạch. Bạch truật (cangzhu) và cườm thảo (yiyiren) giúp xóa tan ẩm ướt. Nhục thung dung (rou cong rong), nấm ngọc cửu (suoyang), chi ngưu tất (niuxi), và xương hổ (hugu) có tác dụng tăng cường gân và xương. Hoa mẫu đơn (baishao) và chi mộc qua (mugua) làm mềm các gân và giảm sự căng thẳng. Cây địa hoàng nấu chín (Shudi) và mai rùa (guiban) làm phong phú thêm âm và thúc đẩy tủy. Như vậy nhiệt ẩm được thải ra và chuyển đổi, tinh âm lúc này sẽ rất êm dịu và được liên kết chặt chẽ với nhau, các gân ban đầu được làm cứng và tăng cường, và bàn chân có thể di chuyển.

Vì những mục đích sử dụng này, phương pháp điều trị này đã được đề xuất bởi các bác sĩ Trung Quốc như một liệu pháp chữa bệnh bại liệt, như bệnh đa xơ cứng và bệnh ALS 

Sơ lược về Nấm ngọc cẩu

Dưới đây là một câu chuyện về nấm ngọc cửu được viết bởi Robert W. Lebling, Jr., xuất hiện trong ấn tháng 3 và tháng 4 năm 2003 của Saudi Aramco World. Leblin. Ông tốt nghiệp trường Princeton, là một nhà văn / biên tập viên và chuyên gia của công ty truyền thông. Ông đã sống ở cả hai quốc gia Ả Rập và Tây Ban Nha, và làm nhà báo. Ông đã biên soạn một cuốn sổ tay trực tuyến của dược liệu Ả Rập, có thể truy cập xem tại www.geocities.com/eyeclaudius.geo/, và hiện đang cộng tác trong một cuốn sách về biện pháp tự nhiên của Ả Rập Saudi. Saudi Aramco, công ty dầu, phân phối Saudi Aramco đến thế giới để nâng cao hiểu biết về sự đa văn hóa. Mục tiêu của tạp chí nhằm để mở rộng kiến thức về các nền văn hóa, lịch sử, và địa lý của thế giới Ả Rập và Hồi giáo và kết nối của họ với phương Tây. Saudi Aramco World được phân phối mà không bị tính phí (http:// www. saudiaramcoworld .com).

Tài sản quý giá của Tarthuth

Được viết bởi R.W. Lebling, Jr.

Đó là vào đầu mùa xuân ở Dahna, sa mạc cát phía đông bắc của Saudi Arabia. Những cơn mưa mùa đông đã qua trong vài tuần, để lại những tán lá xanh điểm các cồn cát và thung lũng rải rác, đám cỏ và rau lê thấp. Thảm  thực vật cung cấp thức ăn cho bầy chiên cừu, dê và cho những chú lạc đà.

Ở những nơi có gia súc, luôn luôn có một người để chăm sóc những con vật, giữ chúng an toàn và ngăn chặn chúng khỏi sự tấn công của lạc đàn. Trên dốc của một đụn cát, một thanh niên trẻ  người Saudi tên là Ahmed định cư bên cạnh một khu bụi rậm và đang trông lạc đà của cha mình, cách đó khoảng 100 mét. Ông đặc biệt để ý nhiều hơn đến những con nhỏ. Buổi sáng ấy thật dài, và bây giờ ông đang đợi chiếc xe tải nhỏ màu trắng của anh trai mình đến đón.

Bỗng nhiên một tia chiếu nhỏ màu đỏ sẫm chiếu vào mắt ông. Đi xuống dưới khu vực rau lê ở phía bên trái, ông phát hiện thấy ba khối có hình dạng chùy màu đỏ sẫm nhô lên từ cát. Tarthuth! Lúc này Ahmad rất đói và khát, và thiên nhiên dường như đã ban tặng anh ta một trong các món ăn nhẹ ngon. Lấy con dao bỏ túi, anh xới cát vào phần gốc của một trong những thân cây và cắt nó ra khỏi gốc. Mùi hăng của nó khiến anh nở một nụ cười mãn nguyện. Ahmad cắt đi phần da màu đỏ được bao phủ bởi các nút hoa nhỏ bám chặt và thấy nhiều thịt trắng mọng nước bên dưới. Ông cắt lát một mẩu và đưa lên miệng ăn. Nó có vị ngọt, mùi dễ chịu  như trái cây chín. Ông ăn 1 cách vui vẻ.

Ahmad thật may mắn vì Tarthuth nổi lên từ những bãi cát chỉ trong một thời gian ngắn mỗi năm, sau những cơn mưa của mùa đông. Sau khi đã kết thúc bữa ăn nhẹ của mình, ông cắt những chùy còn xót lại để mang về cho gia đình. Những người dân ở sa mạc đã thu hoạch tarthuth trong hàng ngàn năm. Nó rất hợp khẩu vị của của người cổ Bedouin và những con lạc đà của họ. Nó được chất đầy giỏ ở các cửa hàng thực phẩm tại các thị trường địa phương và phục vụ như thực phẩm cho sự tồn tại của con người trong thời gian của nạn đói thảm khốc. Từ xa xưa nó được biết đến vì các tính chất dược liệu đa dạng và là tài sản hiện đang được nghiên cứu nghiêm túc bởi các nhà nghiên cứu ở Trung Đông.

Tarthuth hiện nay hầu như không được biết đến bên ngoài khu vực, mặc dù nó đã từng được thu hoạch quanh Địa Trung Hải và được ban tặng như một món quà đặc biệt ở Hoàng gia châu Âu vào thế kỷ 16. Trong thời gian đó, nó đã được biết đến đối với người Ả Rập và châu Âu như là một kỳ thuốc,  một di sản bị quên lãng trong thời kỳ cao điểm của y học hiện đại. Nhưng mọi thứ hoàn toàn có thể thay đổi. Ngày nay, khi các công ty dược phẩm và các nhà nghiên cứu y học có một cái nhìn sâu hơn về phương thuốc cổ truyền có nguồn gốc từ thực vật và thảo dược, Tarthuth một lần nữa vẫn có cơ hội để được chú ý.

Tarthuth là tên tiếng Ả Rập phổ biến của các loài thực vật ký sinh Cyno-morium coccineum. Người châu Âu Medieval gọi nó là "nấm Maltese" hoặc " nấm Malta ", tên mà nó được biết đến ngày hôm nay. Đôi khi nó được gọi là " ngón tay cái sa mạc" hoặc "ngón tay cái màu đỏ." Loài cây này được phát hiện vẫn đang phát triển trong một vùng rộng kéo dài từ miền nam Bồ Đào Nha và Tây Ban Nha trên toàn khu vực Địa Trung Hải, bao gồm cả Bắc Phi nhưng thường bị quên lãng hiện nay. Tarthuth thậm chí có thể chòi lên trên cát của sa mạc Sahara. Các nhà thực vật học đã xác định nó mọc ở khu xa về phía nam là Hoggar, trung tâm của miền Nam Algeria. Nó sống bám vào bụi cây rau lê trên đảo Địa Trung Hải như Ibiza, Sicily. Nó mọc trải dài từ Levant đến các khu vực phía bắc và phía đông của bán đảo Ả Rập và hầm qua vịnh vào Iran và có lẽ còn xa hơn nữa.

Nổi tiếng ở Ả-rập Xê-út, cây oải hương màu đỏ tía xuất hiện trong năm nay vào cuối tháng giêng ở gần mỏ dầu Ghawar khổng lồ và tại hồ Lanhardt ở Dhahran- tarthuth cũng mọc tại Kuwait, Bahrain, Qatar, Ả Rập Saudi và Oman. Trong tháng 2 năm 1999, nhà thám hiểm người Canada, Jamie Clarke đã phát hiện ra hoa màu đỏ tươi phát triển trên một thềm đá gần năm mét (16 ') trên một vách đá ở Wadi Ghadun, ở miền nam tỉnh Oman của Dhofar. "Theo truyền thống, người Bedu ăn nó trong đoàn lữ hành dài cưỡi lạc đà qua khu phố Empty, 'Clarke báo cáo trong cuốn sách của ông 'từ Everest đến Arabia". Loài thực vật này chỉ cao 10 inch [25 cm] và có tác dụng vô cùng lớn, giống như một loài nấm .... Lạc đà thích ăn nó và tôi đã thu thập loại cây đặc biệt để dùng để dự trữ vì tác dụng thần ký của nó. Trong một khu rừng nhiệt đới nó sẽ không được chú ý. Ở đây, màu sắc sống động và tính chất độc đáo của nó làm cho nó nổi bật hơn hẳn so với các vách đá cằn cỗi.

Tarthuth là một loài ký sinh có đặc trưng cao giống với một số đặc tính của các loại nấm khác. Nó mọc ở dưới mặt đất trong cả năm, ăn rễ của rau lê và thực vật chịu mặn khác. Khi những cơn mưa mùa đông đến, hệ thống rễ sâu trải dài của nó sẽ đẩy thân màu nâu đỏ lên qua cát. Loài thực vật này không có màu xanh vì nó là một loài ký sinh và do đó không cần chất diệp lục để nuôi sống mình. Thân cây màu đỏ, phát triển đầy đủ, với chiều cao từ khoảng 15 đến 30 cm (6-12 "). Các bông có hoa màu hồng rất nhỏ nên khó có thể được nhìn thấy riêng biệt. Được bao bọc chặt chẽ và quy mô, chúng trông gần giống như lông thô. Được thụ phấn bởi ruồi khi chúng bị thu hút bởi chất ngọt, hương thơm giống vị của cây bắp cải, những bông hoa sẽ bị tàn lụi và các cành chuyển sang màu đen.

Khi những cơn mưa tháng giêng và tháng hai có lợi cho sự phát triển của chúng, phần thân non của nấm Malta có thể thử được với vị ngọt và có thể ăn thô, mọng nước và có mùi dễ chịu," theo báo cáo của các nhà thực vật học và cựu chuyên gia người Aramco, James P. Mandaville trong "Quần thực vật  vùng Đông Ả Rập Saudi".  Phần thân có vị như vị táo có tinh chất làm sạch miệng. Khi được hái xuống, tarthuth có thể có vị rất ngọt; nếu để một vài ngày, nó có thể hơi đắng khi ăn miếng đầu tiên, nhưng sau đấy vẫn có vị rất dễ chịu. Người Bedouin làm sạch bông khi hái, bóc vỏ ngoài và ăn bên trong màu trắng có mùi thơm. Các bông trưởng thành màu đen đôi khi được nghiền và được pha chế dùng nước nóng hoặc lạnh để điều trị chứng đau bụng và viêm loét dạ dày.

Nhà thực vật học James Duke trích dẫn việc sử dụng truyền thống tarthuth như một loại trà dược tại Qatar. Nhà thực vật học Loutfi Boulos cho rằng truyền thống y tế Bắc Phi coi toàn bộ loài thực vật này như một "loại thuốc kích thích tình dục, y học tạo tinh trùng, thuốc bổ và làm se.' Trong y học cổ truyền, nó được trộn với bơ và được dùng để điều trị việc tắc ống mật. Nấm Maltese có họ hàng với 1 loại ở  Đông Á, nấm ngọc cẩu hay còn gọi là suoyang, có bông màu nâu từ lâu đã được coi là một loại thuốc hiệu quả trong y học Trung Quốc, được sử dụng để điều trị các vấn đề về thận, bệnh đường ruột và chứng bất lực. Các nghiên cứu gần đây ở Trung Quốc cho thấy nấm ngọc cẩu, như trà xanh, có "tác dụng chống oxy hóa rất mạnh."

Gần đây nhất vào năm 1920, dân làng từ ốc đảo ven biển Ả Rập của Qatif đã đi vào sa mạc vào đầu mùa xuân và trở về với con lừa vác trên mình những bao tải tarthuth để bán trong địa phương, hoặc thị trường, Mandaville cho biết. Loại thực vật này vẫn là một phương pháp điều trị phổ biến cho người Bedouin và khách du lịch sa mạc khác, theo thanh tra Saudi Aramco và chuyên gia sa mạc Geraiyan M. Al-Hajri. Ông cho biết tarthuth có thể được tìm thấy trong mùa xuân trong vùng al-Hasa ở tỉnh phía Đông của vương quốc. Ở Maghrib, Ả rập Bắc Phi, loại thực vật này được sấy khô và nghiền thành bột được sử dụng như một loại gia vị hoặc điều vị với các món ăn chế biến từ thịt.

Các sắc tố màu đỏ trong cây cung cấp lợi ích khác: Nó được những người phụ nữ của bộ tộc Ả Rập, ngườiManasir, nhiều người hiện đang sống ở United Arab Emirates  sử dụng như một loại thuốc nhuộm vải hiệu quả. Thuốc nhuộm tạo ra màu đỏ thẫm phong phú, không bị phai sau khi giặt, hay còn được gọi là Dami hoặc 'màu đỏ máu.'

Nấm Maltese được sử dụng như thực phẩm và thuốc trong hàng ngàn năm. Người Do Thái cổ đại ăn bông của thực vật này trong nạn đói. Trong Sách của Job (30: 4), nạn đói Israel tiêu thụ một loài thực vật tên là "rễ cây bách xù" và các nhà thực vật học hiện đại cho biết loại này giống nấm Malta hơn là loại rễ không ăn được của các bụi cây bách. (Việc sử dụng nấm Maltese như một món ăn chống nạn đói gần đây đã được báo cáo nhiều nhất trong quần đảo Canary trong thế kỷ 19.)

Bác sĩ Ả rập thời Trung cổ coi tarthuth như ' thuốc kho báu " bởi vì nó chứa tác dụng thần kỳ và đa dạng của các phương pháp chữa trị truyền thống, đặc biệt là phương thuốc cho các bệnh về máu, bệnh tiêu hóa và các vấn đề sinh sản, bao gồm cả chứng bất lực và vô sinh. Các nhà triết học vĩ đại đầu tiên của người Ả Rập, nhà bác học Al-Kindi (800-870), biên soạn một danh mục thuốc chữa bệnh, đề cập tarthuth là thành phần chính sử dụng để làm giảm ngứa cấp tính gây ra bởi vật lạ dưới da. Al-Razi (865-925), người châu Âu Rhazes và là một trong những người có ảnh hưởng lớn nhất trong tất cả các bác sĩ Hồi giáo, quy định nấm Malta là một phương thuốc để điều trị bệnh trĩ cũng như các bệnh về mũi và chảy máu tử cung.

Công dụng thần dược của tarthuth cũng đã được trích dẫn bởi Ibn Masawayh (777-857), một Kitô hữu Ba Tư từng quản lý một bệnh viện và từng là bác sĩ tư cho bốn vua Hồi ở Baghdad, và bởi Maimonides, bác sĩ Do Thái gốc Tây Ban Nha nổi tiếng và nhà triết học, người đã được điều đến làm bác sỹ ở triều đình ở Saladin, Ai C vào thế kỷ 12. Học giả Ibn Wahshiyya thế kỉ thứ 9 thời Chaldean, nổi tiếng nhất với tác phẩm "Nông nghiệp Nabataean", đã viết một chuyên luận mang tên "Sách về chất độc" trong đó đề cập tarthuth được xem như một thành phần quan trọng trong một số thuốc giải độc.

Công dụng trị bệnh của tarthuth cuối cùng đã được những người châu Âu biết đến và ở đây lịch sử của loài thực vật này có một sự chuyến biến phi thường. Vào thế kỷ 16, "thuốc kho báu" 'trở thành kho tàng canh gác chặt chẽ của các Hiệp sĩ Y viện tại Malta. Các Hiệp sĩ y viện của Thánh Gioan ở Jerusalem, quân đội chiến đấu được hình thành tại Jerusalem trong cuộc Thập tự chinh đầu tiên,. Họ có một quân kép và mang trong minh nhiệm vụ y tế, và điều hành một bệnh viện có 1000 giường ở Jerusalem, chăm sóc cho người bệnh và những người bị thương. Tại Palestine, Các Hiệp sĩ y viện lần  đầu tiên tìm hiểu về thành phần của tarthuth từ các đối tác Hồi giáo và bắt đầu sử dụng loại cây này trong điều trị của mình.

Khi người Hồi giáo chiếm lại Palestine từ Thập tự chinh, các Hiệp sĩ y viện đã chuyển trụ sở của họ đến đảo Rhodes và cuối cùng đến Malta, nhóm đảo chiến lược quan trọng ở phía nam của Sicily, nơi họ đã rất phấn khởi khi tìm thấy tarthuth mọc trên một hòn đảo nhỏ.

Nằm ngoài bờ biển phía tây của Gozo, hòn đảo nhỏ hơn trong hai hòn đảo chính Maltese, có một khối bất thường của đá vôi mọc từ biển, dài khoảng 180 mét và cao 60 mét (600 200 ') với đỉnh phẳng dốc và vách đá trên tất cả các phía. Ngày nay hòn đảo này được gọi là Fungus Rock. Nó cũng được biết đến như Maltese Gebla tal-General, General's Rock, sau khi một hiệp sỹ y viện chỉ huy phi đội hải quân có công phát hiện ra nó. Ở đây, trên 1 hòn đảo nhỏ, nấm Maltese phất triển rất phong phú.

Theo lệnh từ chủ trương của mình, các hiệp sĩ đã nhanh chóng kiểm soát khu vực Fungus Rock, bố trí lính gác trên đất liền và cấm không cho tiếp cận vào sở hữu của họ. Họ tấn công tất cả những khu vực từ các phía của hòn đảo để cấm mọi người leo lên vách đá. Những kẻ trộm tấn công vào khu vực đã bị giam cầm làm nô lệ. Những tên trộm  tìm cách để ăn cắp nấm Maltese đã được báo cáo và bị kết án. Cách duy nhất để đến đỉnh của hòn đảo là dùng tàu điện cáp treo' thô sơ và bấp bênh buộc trên dây và ròng rọc và kết nối với các cọc trên đất liền. Một phiên bản của tàu điện cáp treo, hộp gỗ, tồn tại vào những năm đầu thế kỷ 19, và đã giúp du khách Anh Claudius Shaw đã qua nguy hiểm năm 1815:

Sẽ không hề dễ chịu khi bị treo lơ lửng vài trăm feet trên mặt nước, và nếu có gió, sự chuyển động của hộp có thể xảy ra bất cứ điều gì nhưng vẫn dễ chịu, và tất cả những gì có thể thu được là một vài miếng nấm. Tôi cũng vui mừng được trở lại abôngn, và quyết tâm rằng sẽ không bao giờ mạo hiểm thân  xác quý báu của mình trong phương tiện vận chuyển đó.

Nấm Maltese thuộc sự kiểm soát cá nhân của đại kiện tướng y viện. Các hiệp sĩ của ông thu hoạch các cây quý hàng năm và lưu trữ nó trong một tháp canh trên đất liền. Cấu trúc này, Dwejra Tower, được xây dựng vào năm 1651 để bảo vệ Fungus Rock và bảo vệ đảo Gozo từ cuộc tấn công của hải tặc. Khi thu hoạch, các bông nấm Maltese sẽ được sấy khô, nghiền thành bột và bảo quản trong các chất lỏng khác nhau. Bác sĩ y viện sử dụng nó để chữa bệnh kiết lỵ và viêm loét, để ngăn chặn tối ưu xuất huyết và ngăn ngừa nhiễm trùng. Loài thực vật này là một phương pháp điều trị chứng ngập máu và bệnh truyền qua đường sinh dục, và được sử dụng như một biện pháp tránh thai, như kem đánh răng và như một loại thuốc nhuộm để dệt màu. Nó cũng đã được kê đơn tại Malta để điều trị huyết áp cao, nôn mửa và chu kỳ kinh nguyệt không đều. Chính vì tác dụng quý giá này, các đại kiện tướng đã dùng nó như một món quà đặc biệt để tặng các vị vua, hoàng hậu và quý tộc của các nước châu Âu

Năm 1565, đại kiện tướng y viện nổi tiếng nhất, Jean de la Vallette-người mà đã được lấy tên để đăt cho thủ đô của Malta ngày nay, Valetta-đã bị thương bởi một vụ nổ lựu đạn trong một cuộc tấn công bởi các lực lượng Thổ Nhĩ Kỳ Ottoman. Các sử gia nói rằng vết thương của ông ấy được băng bó với nấm Maltese, và đại kiện tướng đã hồi phục và trở lại để chiến đấu. Các Hiệp sĩ y viện nắm giữ Malta cho đến năm 1798, khi họ đầu hàng Napoleon và mất cơ sở lãnh thổ cuối cùng của họ ở Địa Trung Hải. Vai trò quân sự của họ đã đi đến kết thúc, mặc dù họ tồn tại đến ngày hôm nay như những Hiệp sỹ của Malta, một tổ chức y tế, dịch vụ quốc tế phi chính phủ được công nhận bởi Liên Hiệp Quốc. Vì để mất nhiệm vụ quân sự của mình, nên nấm Maltese đã bị lu mờ trong sử dụng điều trị ở châu Âu. Đến năm 1800, các biện pháp thảo dược cũ của các chất chiết xuất Trung Đông- thuốc bào chế từ cỏ-đã phần lớn bị lu mờ ở phương Tây bằng phương pháp điều trị mới, dùng khoáng sản dựa trên 'thuốc'.

Ngày nay nấm Maltese sống sót trên đỉnh Fungus Rock, lấy dinh dưỡng từ rễ của me hoặc hoa oải hương biển. Người Maltese gọi nó là gherq is-sinjur, có thể xuất phát từ tiếng Ả Rập 'irq al-sinja. ' Một loài bò sát không tìm thấy ở nơi nào khác- thằn lằn Fungus Rock, dường như có một mối quan hệ đặc biệt với các loài thực vật và thường có thể được tìm thấy chúng leo trên các bông màu đỏ mọng nước.

Trong những thập kỷ gần đây, nấm Maltese đã được tìm thấy mọc ở những nơi khác ở Malta, nhưng nó đã được tuyên bố là một loài có nguy cơ tuyệt chủng trên toàn nhóm đảo và được pháp luật bảo vệ. Kể từ năm 1992, Fungus Rock đã được chỉ định là một khu bảo tồn thiên nhiên và tất cả sự tò mò và mạo hiểm về đá cheo leo đều bị cấm vì chúng đã trở lại trong các thế kỷ 16 và 17.

Ngài David Attenborough, nhà làm phim người Anh nổi tiếng và là tác giả của  "Đời sống riêng tư của thực vật" phát hiện nấm Maltese là một loài thực vật ký sinh hấp dẫn, nhưng ông tỏ ra nghi ngờ về giá trị chữa bệnh của nó. Ông cho rằng người bào chế thuốc có thể suy ra đặc tính chữa bệnh của loài thực vât này từ vẻ ngoài của nó, áp dụng "học thuyết về dấu hiệu," một niềm tin sẽ trở lại với người Hy Lạp cổ đại rằng hình dạng bên ngoài của cây có thể chỉ ra những tác dụng của nó. Vì vậy, ví dụ, một cây có lá hình thận là tốt cho điều trị sỏi thận, và tarthuth được coi là để chữa bệnh máu vì màu đỏ, màu máu như vẻ ngoài tối của nó. Nhưng ý kiến của Attenborough không giải thích phạm vi sử dụng y tế được tìm thấy cho các loài thưc vật mà không tương quan với hình dạng bên ngoài, chẳng hạn như vai trò của nó khi điều trị cho viêm loét và các bệnh tiêu hóa khác và nó đánh giá thấp Viện sĩ của Malta, người không phải là học viên của phép thuật và là người sử dụng các thực hành lâm sàng và điều trị mới nhất, bao gồm cả những thuốc Ả Rập và Hồi giáo.

Người Ả Rập và Hồi giáo khác của Trung Cổ là các học viên y tế tinh vi nhất trong thời đại của họ và nhanh làm quen với các phương pháp thực nghiệm. Các công trình lâm sàng và điều trị viết bằng tiếng Ả Rập và dịch sang tiếng Latin đã được đưa vào chương trình của các trường y tốt nhất của châu Âu. Tác phẩm đồ sộ và  có thẩm quyền "Tiêu chuẩn của Y học"  của Ibn Sina (Avicenna) đã được dịch trong thế kỷ 12 và được coi như sách giáo khoa chuẩn cho đào tạo y tế trong các trường đại học châu Âu đến tận thế kỷ thứ 18. Với chuyên môn y tế của họ, người Ả Rập đã đúng khi gọi CYNOMORIUM COCCINEUM là thuốc kho báu. "

Với sự phổ biến ngày càng tăng của thuốc thay thế và toàn diện trong những thập kỷ gần đây, một xu hướng được thực hiện nghiêm túc bởi các công ty dược phẩm và viện y tế chính phủ - các nhà nghiên cứu đã phát hiện những khẳng định của phương pháp điều trị truyền thống và các loại thuốc thảo dược, tìm kiếm phương pháp điều trị mới hỗ trợ khoa học và ứng dụng.

Lợi ích trong cây thuốc về trợ giúp tăng cường sức khỏe đang nổi đang được thúc đẩy bởi sự tăng chi phí của đơn thuốc trong việc duy trì sức khỏe cá nhân, và sự điều tra hoạt chất sinh học của thuốc nguồn gốc thực vật mới, "theo Lucy Hoareau và Edgar J . DaSilva của Phòng Khoa học Cuộc sống của UNESCO báo cáo. 'Các nước phát triển, trong thời gian gần đây, đang chuyển sang sử dụng các hệ thống y học cổ truyền có liên quan đến việc sử dụng các loại thuốc thảo dược và các biện pháp khắc phục ", họ đưa ra quan điểm trong Tạp chí điện tử Công nghệ sinh học (1999). 'Khoảng 1400 chế phẩm thảo dược hiện đang được sử dụng rộng rãi, theo thông tin của một cuộc khảo sát gần đây ở các nước thành viên của Liên minh châu Âu. "

Vì vậy, sẽ không hề ngạc nhiên khi biết rằng các nhà khoa học đã thử nghiệm các tính chất của tarthuth. Năm 1978, các nhà nghiên cứu báo cáo trong một tạp chí y tế của Iran rằng CYNOMORIUM COCCINEUM thu hoạch ở Iran đã "tìm thấy có tác dụng hạ huyết áp đáng kể 'khi thử nghiệm trên chó. Tác dụng hạ huyết áp mạnh xảy ra chủ yếu trong các thử nghiệm liên quan đến các nước của cây, hoặc nước trái cây hòa tan trong nước. Nấm Malte khô hay dạng bột cũng đã được thử nghiệm nhưng không tạo nên một hiệu ứng đáng kể. Các nhà nghiên cứu nghi ngờ các mẫu tươi có vẻ ưa thích thích một 'sự sắp xếp phân tử đặc biệt "mà gây ra việc giảm huyết áp. Nghiên cứu này cho thấy rằng niềm tin truyền thống về giá trị của nấm Malta được xem như một phương thuốc cho các bệnh về máu cần được điều tra thêm.

Các nhà nghiên cứu Saudi cũng đã nghiên cứu một số thuộc tính sức khỏe có uy tín của loài thực vật này. Dựa trên những phát hiện ban đầu của họ, các quan điểm truyền thống cho rằng nấm Maltese cải thiện khả năng sinh sản và sức khoẻ sinh sản có thể có cơ sở là thật. Ba nghiên cứu gần đây tại Đại học King Saud cho thấy rằng chiết xuất của CYNOMORIUM COCCINEUM, có tác dụng tích cực đối với sự phát triển và khả năng sinh sản sinh sản của chuột đực và cái. Các kết quả được công bố trên tạp chí quốc tế Phytotherapy Research (1999 và 2000) và Ethnopharmacology (2001).

Các nghiên cứu khoa học hiện đại của loài thực vật ký sinh kỳ lạ này đang rõ ràng trong giai đoạn đầu. Nhưng dường như rất đáng để họ tiếp tục theo đuổi. Dược lý dân tộc học-nghiên cứu về cây trồng truyền thống và thuốc thảo dược -là một lĩnh vực đang phát triển với đầy hứa hẹn về xã hội và thương mại.